
Mang theo nhiều kỳ vọng và quyết tâm lớn, nhưng Indonesia một lần nữa thất bại trong trận chung kết tại sân nhà Bung Karno, nối dài chuỗi kỷ lục 38 năm chưa thể vô địch tại SVĐ này.
Sau thất bại 0-1 trước U23 Việt Nam ở chung kết giải U23 Đông Nam Á 2025, bóng đá Indonesia tiếp tục phải đối mặt với một thống kê đáng buồn: đã 38 năm trôi qua kể từ lần cuối họ giành chức vô địch trên sân vận động quốc gia Gelora Bung Karno. Từ năm 1987 đến nay, bất kỳ đội bóng nào của xứ vạn đảo thi đấu trận chung kết tại sân vận động này đều không thể bước lên bục cao nhất.
Lần gần nhất Indonesia vô địch một giải đấu tại Bung Karno là khi họ giành HCV môn bóng đá nam SEA Games 1987. Kể từ đó, bất kể ở cấp độ ĐTQG hay đội trẻ, Bung Karno dường như trở thành “vùng đất dữ” thay vì biểu tượng chiến thắng. Tại AFF Cup, Indonesia từng ba lần vào chung kết tại sân nhà này nhưng đều thất bại.
Năm 2002, họ hòa Thái Lan 2-2 và thua trên chấm luân lưu. Năm 2004, để thua Singapore 1-3 ngay tại Bung Karno ở lượt đi và tiếp tục thất bại 1-2 ở lượt về. Năm 2010, dù đánh bại Malaysia 2-1 trong trận lượt về trên sân nhà, nhưng trận thua 0-3 trước đó khiến họ ngậm ngùi về nhì.
Thành tích ở các cấp độ trẻ cũng không khá hơn khi giải đấu tổ chức tại Bung Karno. Các danh hiệu U19 Đông Nam Á mà Indonesia giành được vào các năm 2013 và 2024 đều diễn ra tại các sân như Gelora Deltra hay Bung Tomo - những địa điểm nhỏ hơn, ít danh tiếng hơn. Tương tự, các chức vô địch U16 Đông Nam Á năm 2018 và 2022 cũng diễn ra ở những sân bóng địa phương, không phải sân đấu lớn nhất quốc gia.
Với việc đưa giải U23 Đông Nam Á 2025 về Bung Karno, Liên đoàn Bóng đá Indonesia (PSSI) và Chủ tịch Erik Thohir kỳ vọng có thể “giải lời nguyền”, đồng thời dùng lợi thế sân nhà cùng sức nóng từ gần 90.000 cổ động viên để tiếp thêm tinh thần cho các cầu thủ. Tuy nhiên, trước một U23 Việt Nam bản lĩnh và được tổ chức tốt, Indonesia tiếp tục gục ngã, chứng kiến đối thủ giành cúp ngay tại "thánh địa" của mình.
Thất bại này không chỉ kéo dài chuỗi trận không thắng trong các trận chung kết tại Bung Karno, mà còn đặt ra câu hỏi lớn về tâm lý thi đấu và áp lực sân nhà đối với các đội tuyển Indonesia. Việc quá kỳ vọng vào yếu tố sân bãi dường như khiến các cầu thủ Indonesia rơi vào trạng thái căng cứng, thay vì phát huy được phong độ tốt nhất.
Trong khi đó, HLV Kim Sang-sik của U23 Việt Nam đã có lần thứ ba nâng cúp chỉ trong vòng bảy tháng sau chức vô địch ASEAN Cup 2024, chiến thắng cùng ASEAN All-Star trước Manchester United và giờ là U23 Đông Nam Á 2025. Chiến thắng của ông và các học trò càng tô đậm thêm nỗi tiếc nuối của bóng đá Indonesia khi liên tiếp để vụt mất cơ hội lịch sử ngay trên sân nhà.
Bung Karno - sân bóng từng được xem là niềm tự hào giờ lại trở thành nỗi ám ảnh dài đằng đẵng đối với các thế hệ cầu thủ Indonesia, kéo dài từ năm 1987 cho đến tận hôm nay.